Dien Dan Du Lich
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Cảm giác thân thương khi đến Phố cổ Hội An

Go down

Cảm giác thân thương khi đến Phố cổ Hội An Empty Cảm giác thân thương khi đến Phố cổ Hội An

Bài gửi  linda0809 Thu Apr 18, 2013 11:42 am

Hội An thường được biết đến là đô thị cổ, nhưng ít ai biết rằng, đây còn là vùng đất ven biển miền Trung với những đồng lúa xanh mượt, hàng dừa chạy dọc bờ sông...

Vào một buổi chiều tà, lúc ngày đã sắp hết, tôi đặt chân đến du lịch Hội An. Cảm nhận đầu tiên về nơi đây là một gam màu nâu thẫm. Khách bộ hành và hàng quán giờ này đã vãn, họ tập trung ở các nhà hàng Cao Lầu để ăn uống đặc sản xứ Quảng và ngắm ráng chiều về trên sông Thu Bồn. Tôi đoán chừng những gia đình phố Hội đang sum họp bên mâm cơm chiều, trên những căn gác gỗ ấm cúng. Mấy con chim sẻ chưa vội bay về nơi trú ngụ mà còn lân la tìm chút thức ăn sót vãi bên vệ đường. Thi thoảng có con bất chợt bay vút lên mái ngói âm dương, đó là những hình ảnh động hiếm hoi điểm xuyết lên bức tranh rất đỗi thanh vắng giữa thinh không hoàng hôn phố cổ.

Tôi gặp một thiếu phụ bồng con ngồi hóng mát bên chân Chùa Cầu. Thấy tôi thẫn thờ, “ độc hành” trong chiều vắng, chị ra chiều tiếc rẻ : “ Hôm nay Hội An lại vắng vẻ như vậy đó, nếu chú tới đây vào ngày rằm như hôm qua sẽ thấy Hội An rất đẹp trong lung linh vô số đèn lồng của lễ hội”. Tôi cũng tưởng tượng ra khung cảnh đó, nhưng thực sự thì tôi thích một mình nhìn ngắm và cảm nhận Hội An cô tịch như thế này hơn. Có điều gì như mơ hồ, như sắc sắc không không, quá khứ và thực tại như đan xen lẫn lộn, không khoảng cách, không biên giới. Nó như một bức tranh thế kỷ 17 còn sót lại nơi này.

Tản bộ trong lòng Hội An như vô định, phố tuy nhỏ hẹp về diện tích không gian nhưng cho ta cái cảm giác mênh mông, sâu thẳm về thời gian, ký ức. Trở lại Chùa Cầu lúc này đèn đã lên, thứ ánh sáng ở đây không chói, không lòe loẹt như những nơi đô thị khác. Đó là những ánh đèn vàng nhạc khiêm nhường, thứ ánh sáng yếu ớt nấp dưới hàng hiên hay dìu dịu toả ra từ ô cửa sổ nhỏ. Mùi nhang trầm phảng phất từ một ngôi chùa cùng với tiếng gõ mõ lốc cốc..., giọng kinh Phật nhè nhẹ, sâu lắng, lan dần vào những con hẻm hun hút quanh co.

Có một nhà nghiên cứu đã khẳng định, Hội An là nơi duy nhất trên thế giới mà con người hiện đại vẫn còn sinh sống trong các di tích. Quả vậy, khi chúng ta ngạc nhiên về một thành phố cổ còn tồn tại hầu như nguyên vẹn về nhiều mặt qua biết bao thăng trầm biến cố thời gian thì không khỏi thán phục những người dân- nghệ sĩ, họ đã cần mẫn bao đời nay để giữ gìn cho đất nước, cho nhân loại một di sản văn hóa độc nhất vô nhị.

Nhiều văn nghệ sĩ, và có lẽ cả những người không phải văn nghệ sĩ như tôi chẳng hạn, khi đã đến với Hội An rồi thì lưu luyến mãi mà đi không dứt. Hội An thật dễ gần gũi, mến thương, có một sức thu hút huyền hoặc. Nhưng ở đây hình như người ta chỉ hoài cổ, suy nghĩ và cảm nhận, ít khi nghe nhắc đến tình yêu.

Rời Hội An, chắc hẳn trong mỗi du khách sẽ mang theo bao điều hoài niệm. Những mảnh vườn, những căn nhà nhỏ, những quán cà phê cóc, những con hẻm, cây cầu, những đêm tản bộ dưới trăng Hội An bàng bạc đắm say...Và cả tiếng rao nữa, tiếng rao mang đậm chất giọng bản địa đặc sắc ấy có lẽ cũng tồn tại trong các ngõ ngách Hội An qua bao thế kỷ. Tôi tự nhủ mình, rồi sẽ còn quay lại nơi này nữa, vì yêu phố cổ lắm thay! Bạn có thể xem chi tiết các tour du lịch Hội An.

linda0809

Tổng số bài gửi : 55
Join date : 06/08/2011

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết